Sự dẹp sạch trong đền thờ.--Cây vả khô
12Đức Chúa Jêsus vào
đền thờ, đuổi hết kẻ bán người mua ở đó; đổ bàn của người đổi bạc, và ghế của
người bán bò câu.
13Ngài phán cùng họ rằng: Có lời chép: Nhà ta sẽ gọi là nhà cầu nguyện; nhưng các ngươi thì làm cho nhà ấy thành ra ổ trộm cướp.
14Bấy giờ, những kẻ mù
và què đến cùng Ngài trong đền thờ, thì Ngài chữa cho họ được lành.
15Nhưng các thầy tế lễ
cả và các thầy thông giáo thấy sự lạ Ngài đã làm, và nghe con trẻ reo lên trong
đền thờ rằng: Hô-sa-na con vua Đa-vít! thì họ tức giận,
16và nói với Ngài rằng:
Thầy có nghe điều những đứa trẻ nầy nói không? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Có. Vậy chớ các ngươi chưa hề đọc lời nầy: Chúa đã được ngợi
khen bởi miệng con trẻ và con đương bú, hay sao?
17Đoạn, Ngài bỏ họ, đi ra khỏi thành mà đến làng Bê-tha-ni và nghỉ đêm ở đó.
18Sáng mai, khi trở lại
thành thì Ngài đói.
19Thấy một cây vả ở bên đường, Ngài bèn
lại gần, song chỉ thấy những lá mà thôi, thì Ngài phán cùng cây vả rằng: Mầy chẳng khi nào sanh ra trái nữa! Cây vả tức thì khô đi.
20Môn đồ thấy điều đó,
lấy làm kỳ, nói rằng: Cớ sao trong giây phút mà cây vả liền khô đi vậy?
21Đức Chúa Jêsus đáp
rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các
ngươi có đức tin, và không nghi ngờ chi
hết, thì chẳng những các ngươi làm được điều đã làm cho cây vả mà thôi, song
dầu các ngươi biểu hòn núi nầy rằng: Hãy cất mình lên và quăng xuống biển, điều
đó cũng sẽ làm được.
22 Trong khi cầu nguyện, các ngươi lấy đức tin xin việc gì bất kỳ, thảy đều được cả.
(Ma-thi-ơ 21:12-22)