Người Gờ-réc xin ra mắt Đức Chúa Jêsus.
Chúa phán về sự chết mình gần đến
20Vả, trong đám đã lên đặng thờ lạy trong kỳ lễ, có mấy người Gờ-réc, 21đến tìm Phi-líp, là người ở thành Bết-sai-đa, thuộc xứ Ga-li-lê, mà xin rằng:
Thưa chúa, chúng tôi muốn ra mắt Đức Chúa Jêsus. 22Phi-líp đi nói với Anh-rê; rồi Anh-rê với Phi-líp đến thưa cùng Đức Chúa Jêsus. 23Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Giờ đã đến, khi Con người sẽ được vinh hiển. 24Quả
thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu hột giống lúa mì kia, chẳng chết sau
khi gieo xuống đất, thì cứ ở một mình; nhưng nếu chết đi, thì kết quả được
nhiều. 25Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất đi, ai ghét sự sống mình
trong đời nầy thì sẽ giữ lại đến sự sống đời đời. 26Nếu ai hầu việc ta, thì phải theo ta, và ta ở đâu, thì kẻ hầu việc ta cũng sẽ ở
đó; nếu ai hầu việc ta, thì Cha ta ắt tôn quí người...
27Hiện nay tâm thần ta bối rối; ta sẽ nói gì?... Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ
nầy! nhưng ấy cũng vì sự đó mà Con đến giờ nầy! 28Cha ơi, xin làm sáng danh Cha! Bấy giờ có tiếng
từ trên trời phán xuống rằng: Ta đã làm sáng danh rồi, ta còn làm cho sáng danh
nữa!
29Đoàn dân ở tại đó nghe tiếng thì nói rằng ấy là tiếng sấm; có kẻ khác nói: Một
vị thiên sứ nào nói với Ngài. 30Đức Chúa Jêsus cất tiếng
phán rằng: Ấy chẳng phải vì ta mà tiếng nầy vang
ra, nhưng vì các ngươi. 31Hiện bây giờ, có sự phán xét thế gian nầy, và hiện nay vua
chúa của thế gian nầy phải bị xua đuổi. 32Còn ta, khi ta đã
được treo lên khỏi đất, ta sẽ kéo mọi người đến cùng ta. 33Ngài phán vậy để chỉ mình phải chết cách nào. 34Đoàn dân thưa rằng: Chúng tôi có học trong luật pháp rằng Đấng Christ còn đời
đời, vậy sao thầy nói Con người phải bị treo lên? Con người đó là ai? 35Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Sự sáng còn ở giữa
các ngươi ít lâu; hãy đi trong khi các ngươi còn có sự sáng, e rằng sự tối tăm
đến thình lình cùng các ngươi chăng; kẻ đi trong nơi tối tăm thì chẳng biết
mình đi đâu. 36Các ngươi đương có sự sáng, hãy tin sự sáng, hầu cho trở nên con cái của sự sáng.
Đức Chúa Jêsus phán như vậy, rồi đi, và ẩn mình cách xa họ.
(Giăng 12:20-36)