Luật pháp và tội lỗi nghịch
nhau trong người ta
14Vả, chúng ta biết luật pháp là
thiêng liêng; nhưng tôi là tánh xác thịt đã bị bán cho tội lỗi. 15Vì tôi không hiểu điều mình làm:
tôi chẳng làm điều mình muốn, nhưng làm điều mình ghét. 16Song nếu tôi làm điều mình chẳng
muốn, thì bởi đó nhận biết luật pháp là tốt lành. 17Bấy giờ chẳng phải tôi làm điều đó
nữa, nhưng ấy là tội lỗi ở trong tôi. 18Vả, tôi biết điều lành chẳng ở trong tôi đâu, nghĩa là
trong xác thịt tôi, bởi tôi có ý muốn làm điều lành, nhưng không có quyền làm
trọn; 19
vì tôi không làm điều lành mình muốn, nhưng làm điều dữ mình không muốn. 20Ví bằng tôi làm điều mình không
muốn, ấy chẳng phải là tôi làm điều đó nữa, nhưng là tội lỗi ở trong tôi vậy.
21Vậy tôi thấy có luật nầy trong tôi:
khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi. 22Vì theo người bề trong, tôi vẫn lấy
luật pháp Đức Chúa Trời làm đẹp lòng; 23nhưng tôi cảm biết trong chi thể mình có một luật khác
giao chiến với luật trong trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho luật của tội
lỗi, tức là luật ở trong chi thể tôi vậy. 24Khốn nạn cho tôi! Ai sẽ cứu tôi
thoát khỏi thân thể hay chết nầy? 25Cảm tạ Đức Chúa Trời, nhờ Đức Chúa Jêsus Christ, là
Chúa chúng ta!
Như vậy, thì chính mình tôi lấy trí khôn phục luật pháp của Đức Chúa Trời, nhưng lấy xác thịt phục luật pháp của tội lỗi.
(Rô-ma 7:14-25)