Gia-cốp vật lộn cùng thiên sứ tại núi Phê-ni-ên.
Đổi tên ra Y-sơ-ra-ên
24Vả, một mình Gia-cốp ở lại; thì có
một người vật lộn với mình đến rạng đông. 25Khi người đó thấy mình không thắng
nổi, bèn đánh vào xương hông Gia-cốp; xương hông liền trặt trong khi vật lộn. 26Người đó bèn nói: Trời đã rạng đông
rồi; thôi để cho ta đi; nhưng Gia-cốp đáp rằng: Tôi chẳng cho người đi đâu, nếu
người không ban phước cho tôi. 27Người đó hỏi: Tên ngươi là chi? Đáp rằng: Tên tôi là
Gia-cốp. 28
Người lại nói: Tên ngươi sẽ chẳng làm Gia-cốp nữa, nhưng tên là Y-sơ-ra-ên, vì ngươi đã có vật lộn cùng Đức Chúa Trời và người ta; ngươi đều
được thắng. 29
Gia-cốp hỏi: Xin cho tôi biết tên người. Đáp rằng: Làm sao ngươi hỏi tên ta?
Rồi người nầy ban phước cho Gia-cốp tại đó. 30Gia-cốp đặt tên chỗ đó là Phê-ni-ên, và nói rằng: Tôi đã thấy Đức Chúa Trời đối mặt cùng tôi và linh
hồn tôi được giải cứu. 31Khi qua nơi Phê-ni-ên, thấy mặt trời mọc rồi; và người đi giẹo
cẳng. 32Bởi cớ đó, cho đến ngày nay dân Y-sơ-ra-ên chẳng bao giờ ăn gân bắp vế của lối
xương hông; vì người đó có đánh vào xương hông Gia-cốp, nơi gân của bắp vế.
(Sáng-thế Ký 32:24-32)