Việc kiện trước mặt kẻ ngoại đạo
6 1Khi trong anh em ai có sự nghịch cùng người khác, sao dám để cho kẻ không công bình đoán xét hơn là cho các
thánh đồ? 2Anh em há chẳng biết các thánh đồ sẽ xét đoán thế gian sao? Ví bằng thế gian sẽ
bị anh em xét đoán, thì anh em há chẳng đáng xét đoán việc nhỏ mọn hơn sao? 3Anh em chẳng biết chúng ta sẽ xét
đoán các thiên sứ sao? Huống chi việc đời nầy! 4Vậy khi anh em có sự nghịch cùng
nhau về việc đời nầy, sao lấy những kẻ không kể ra chi trong Hội thánh làm
người xét đoán! 5Tôi nói thế làm cho anh em hổ thẹn. Ấy vậy, trong vòng anh em chẳng có một kẻ
khôn ngoan nào phân xử được giữa anh em mình hay sao? 6Nhưng anh em kiện anh em, lại đem
đến trước mặt kẻ chẳng tin! 7Thật vậy, anh em có sự kiện cáo nhau, là phải tội rồi.
Sao chẳng chịu sự trái lẽ là hơn? Sao chẳng đành sự gian lận là hơn! 8Nhưng chính anh em làm ra sự trái
lẽ, chính anh em gian lận, lại làm thể ấy cho người anh em nữa!
9Anh em há chẳng biết những kẻ không
công bình chẳng bao giờ hưởng được nước Đức Chúa Trời sao? 10Chớ tự dối mình: phàm những kẻ tà dâm,
kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ làm giáng yểu điệu, kẻ đắm nam sắc, kẻ trộm cướp, kẻ hà tiện, kẻ say sưa, kẻ chưởi rủa, kẻ chắt bóp, đều chẳng hưởng
được nước Đức Chúa Trời đâu. 11Trước kia anh em ít nữa cũng có một đôi người như thế;
nhưng nhơn danh Đức Chúa Jêsus Christ, và nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, thì anh em được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình rồi.
(I Cô-rinh-tô 6:1-11)