Chuyện thầy đội
5Khi Đức Chúa Jêsus
vào thành Ca-bê-na-um, có một thầy đội đến cùng Ngài,
6mà xin rằng: Lạy
Chúa, đứa đầy tớ tôi mắc bịnh bại, nằm liệt ở nhà tôi, đau đớn lắm.
7Đức Chúa Jêsus phán
rằng: Ta sẽ đến, chữa cho nó được lành.
8Thầy đội thưa rằng:
Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy
tớ tôi sẽ được lành.
9Vì tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng
có quân lính dưới quyền tôi nữa; tôi biểu tên nầy rằng: hãy đi! thì nó đi; biểu
tên kia rằng: Hãy đến! thì nó đến; và dạy đầy tớ tôi rằng: Hãy làm việc nầy!
thì nó làm.
10Đức Chúa Jêsus nghe lời đó rồi, lấy làm lạ, mà phán cùng
những kẻ đi theo rằng: Quả thật, ta nói cùng các
ngươi, ta chưa hề thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin lớn dường ấy.
11Ta cũng nói cùng các ngươi, có nhiều
người từ đông phương, tây phương sẽ đến, ngồi đồng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác và
Gia-cốp trong nước thiên đàng.
12Nhưng các con bổn quốc sẽ bị liệng ra chốn tối tăm ở
ngoài, tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.
13Đức Chúa Jêsus bèn
phán cùng thầy đội rằng: Hãy về, theo như điều ngươi tin thì sẽ được thành vậy. Và chính trong giờ ấy, đứa đầy tớ được lành.
(Ma-thi-ơ 8:5-13)