Sự Hiện Đến Cùng Mười Một Sứ Đồ
36Môn đồ đương nói chuyện như vậy,
chính Đức Chúa Jêsus hiện ra giữa đó mà phán rằng: Bình an cho các ngươi!
37Nhưng môn đồ đều sửng sốt rụng rời,
tưởng thấy thần.
38
Ngài phán rằng: Sao các
ngươi bối rối, và sao trong lòng các ngươi nghi làm vậy?
39Hãy xem tay chơn ta: thật chính ta.
Hãy rờ đến ta, và hãy xem; thần thì không có thịt xương, mà các ngươi thấy ta
có.
40
Đương phán vậy, Ngài giơ tay và chơn ra cho xem.
41Nhưng vì cớ môn đồ vui mừng nên
chưa tin chắc, và lấy làm lạ, thì Ngài phán rằng: Ở đây các ngươi có gì ăn không?
42Môn đồ dâng cho Ngài một miếng cá
nướng.
43
Ngài nhận lấy mà ăn trước mặt môn đồ.
44Đoạn, Ngài phán rằng: Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các
ngươi, ta bảo các ngươi rằng mọi sự đã chép về ta trong luật pháp Môi-se, các
sách tiên tri, cùng các Thi Thiên phải được ứng nghiệm.
45Bấy giờ Ngài mở trí cho môn đồ được
hiểu Kinh Thánh.
46
Ngài phán: Có lời chép
rằng Đấng Christ phải chịu đau đớn dường ấy, ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống
lại,
47
và người ta sẽ nhơn danh Ngài mà rao giảng cho dân các nước sự ăn năn để được
tha tội, bắt đầu từ thành Giê-ru-sa-lem.
48Các ngươi làm chứng về mọi việc đó;
ta đây sẽ ban cho các ngươi điều Cha ta đã hứa,
49còn về phần các ngươi, hãy đợi trong
thành cho đến khi được mặc lấy quyền phép
từ trên cao.
Sự Ngự Lên Trời
50Kế đó, Ngài đem môn đồ đi đến nơi
xung quanh làng Bê-tha-ni, giơ tay lên mà ban phước cho.
51Đương khi ban phước, Ngài lìa môn
đồ mà được đem lên trời.
52Môn đồ thờ lạy Ngài rồi trở về thành Giê-ru-sa-lem, mừng rỡ lắm.
53Môn đồ cứ ở trong đền thờ luôn, ngợi khen Đức Chúa Trời.
(Lu-ca 24:36-53)
Xem thêm:
Mác 16:9-12;
Công-vụ 1:1-11