Đức Chúa Jêsus Christ hạ mình xuống dưới
các thiên sứ để cứu rỗi loài người
5Vả, thế gian hầu đến mà chúng ta
nói đó, Đức Chúa Trời chẳng từng khiến nó phục dưới quyền các thiên sứ. 6Nhưng có kẻ đã làm chứng rằng:
Loài người là gì, mà Chúa nhớ đến?
Con người là ai, mà Chúa săn sóc đến?
7Chúa đã đặt Người ở dưới thiên sứ một chút;
Cho Người đội mão triều vinh hiển tôn trọng;
8Và đặt mọi vật dưới chơn Người.
Đức Chúa Trời đã khiến mọi vật phục Đức Chúa Jêsus như vậy; thì chẳng để cho một vật nào chẳng phục Ngài; song hiện nay chúng ta chưa thấy mọi
vật phục Ngài. 9Nhưng Đức Chúa Jêsus nầy, mà đã ở dưới các thiên sứ một chút, chúng ta thấy
Ngài, vì sự chết Ngài đã chịu được đội mão triều vinh hiển tôn trọng. Ấy vậy,
bởi ân điển của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus đã vì mọi người nếm sự chết.
10Thật, Đấng mà muôn vật hướng về
Ngài và bởi Ngài, vì muốn đem nhiều con đến sự vinh hiển, thì đã khiến Đấng làm
cội rễ sự cứu rỗi của những con ấy, nhờ sự đau đớn mà nên trọn lành, là phải
lắm. 11Vì Đấng làm nên thánh và kẻ được nên thánh, đều bởi một Cha mà ra. Cho nên Ngài
không thẹn mà gọi những kẻ đó là anh em, 12khi Ngài có phán:
Tôi sẽ truyền danh Chúa cho anh em tôi;
Và ngợi khen Chúa ở giữa hội.
13Ngài lại phán: Ta sẽ phó thác ta cho Chúa. Lại phán: Ta đây, ta với các con cái mà Đức Chúa Trời đã ban cho ta.
14Vậy thì, vì con cái có phần về
huyết và thịt, nên chính Đức Chúa Jêsus cũng có phần vào đó, hầu cho Ngài bởi
sự chết mình mà phá diệt kẻ cầm quyền sự chết, là ma quỉ, 15lại cho giải thoát mọi người vì sợ
sự chết, bị cầm trong vòng tôi mọi trọn đời. 16Vì quả thật không phải Ngài đến vùa
giúp các thiên sứ, bèn là vùa giúp dòng dõi của Áp-ra-ham. 17Nhơn đó, Ngài phải chịu làm giống
như anh em mình trong mọi sự, hầu cho đối với Đức Chúa Trời, trở nên thầy tế lễ
thượng phẩm, hay thương xót và trung tín, đặng đền tội cho chúng dân. 18Vả, vì chính mình Ngài chịu khổ
trong khi bị cám dỗ, nên có thể cứu những kẻ bị cám dỗ vậy.
(Hê-bơ-rơ 2:5-18)