Đức Chúa Jêsus nói chuyện với Ni-cô-đem
3 1
Trong vòng người Pha-ri-si, có người tên là Ni-cô-đem, là một người trong những
kẻ cai trị dân Giu-đa.
2Ban đêm, người nầy đến cùng Đức Chúa Jêsus mà nói rằng:
Thưa thầy, chúng tôi biết thầy là giáo sư từ Đức Chúa Trời đến; vì những phép
lạ thầy đã làm đó, nếu Đức Chúa Trời chẳng ở cùng, thì không ai làm được.
3
Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Quả thật, quả
thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được
nước Đức Chúa Trời.
4
Ni-cô-đem thưa rằng: Người đã già thì sanh lại làm sao được? Có thể nào trở vào
lòng mẹ và sanh lần thứ hai sao?
5Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng
nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, thì không được vào nước Đức Chúa Trời.
6Hễ
chi sanh bởi xác thịt là xác thịt; hễ chi sanh bởi Thánh Linh là thần.
7
Chớ lấy làm lạ về điều ta đã nói với ngươi: Các ngươi phải sanh lại.
8
Gió muốn thổi đâu thì thổi, ngươi nghe tiếng động; nhưng chẳng biết gió đến từ
đâu và cũng không biết đi đâu. Hễ người nào sanh bởi Thánh Linh thì cũng như vậy.
9Ni-cô-đem lại nói: Điều đó làm thể nào được?
10Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi là giáo sư của
dân Y-sơ-ra-ên, mà không hiểu biết những điều đó sao!
11Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, chúng ta nói điều mình biết, làm chứng
điều mình đã thấy; còn các ngươi chẳng hề nhận lấy lời chứng của chúng ta.
12Ví bằng ta nói với các ngươi những việc thuộc về đất, các ngươi còn chẳng tin
thay; huống chi ta nói những việc thuộc về trời, thì các ngươi tin sao được?
13Chưa hề có ai lên trời, trừ ra Đấng từ trời xuống, ấy là Con người vốn ở trên
trời.
14Xưa Môi-se treo con rắn lên nơi đồng vắng thể nào, thì Con
người cũng phải bị treo lên dường ấy,
15hầu cho hễ ai tin đến
Ngài đều được sự sống đời đời.
16Vì Đức Chúa Trời yêu
thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy
không bị hư mất mà được sự sống đời đời.
17Vả, Đức Chúa Trời đã sai Con Ngài xuống thế gian, chẳng phải để đoán xét thế
gian đâu, nhưng hầu cho thế gian nhờ Con ấy mà được cứu.
18
Ai tin Ngài thì chẳng bị đoán xét đâu; ai không tin thì đã bị đoán xét rồi, vì
không tin đến danh Con một Đức Chúa Trời.
19Vả, sự đoán xét đó
là như vầy: sự sáng đã đến thế gian, mà người ta ưa sự tối tăm hơn sự sáng, vì
việc làm của họ là xấu xa.
20Bởi vì phàm ai làm ác thì
ghét sự sáng và không đến cùng sự sáng, e rằng công việc của mình phải trách
móc chăng.
21Nhưng kẻ nào làm theo lẽ thật thì đến cùng sự sáng, hầu cho
các việc của mình được bày tỏ ra, vì đã làm trong Đức Chúa Trời.
(Giăng 3:1-21)