KinhThanhVN@att.net
Thursday, April 25, 2024
Linh hồn chúng tôi trông đợi Đức Giê-hô-va; Ngài là sự tiếp trợ và cái khiên của chúng tôi. Lòng chúng tôi sẽ vui vẻ nơi Ngài, Vì chúng tôi đã để lòng tin cậy nơi danh thánh của Ngài. (Thi-thiên 33:20-21)
Bị Bảo Giữa Biển
Cây Vả Khô Chúa Chữa Bệnh Phong Điên Chúa Chữa Bệnh Trong Ngày Sa-bát Chúa Jêsus Chữa Bịnh Bà Gia Phi-e-rơ Chúa Jêsus Chữa Bịnh Bại Chúa Chữa Bịnh Đầy Tớ Thầy Đội Chúa Chữa Bịnh Quỉ Ám, Đui và Câm Chúa Chữa Hai Người Mù Chúa Jêsus Chữa Kẻ Bại ở Bê-tết-đa Chúa Jêsus Chữa Lành Con Trai Quan Thị Vệ Chúa Chữa Người Bị Quỉ Ám Chúa Jêsus Chữa Người Bịnh Phung Chúa Jêsus Chữa Người Điếc Chúa Jêsus Chữa Người Mắc Bịnh Thủy Thũng Chúa Jêsus Chữa Người Teo Tay Chúa Jêsus Chữa Tai Đầy Tớ Của Thầy Cả Chúa Jêsus Đi Bộ Trên Mặt Biển Chúa Hóa Bánh Ra Nhiều Lần Thứ Nhứt Chúa Hóa Bánh Ra Nhiều Lần Thứ Hai Chúa Jêsus Hóa Nước Thành Rượu Con Gái Gia-ru và Người Đàn Bà Mất Huyết Đức Chúa Jêsus Nộp Thuế Hai Người Bị Quỉ Ám ở Ga-đa-ra Hai Người Mù ở Thành Giê-ri-cô Mười Người Phung Người Đờn Bà Ca-na-an Người Mù Được Chữa Lành Người Mù ở Bết-sai-đa Người Trai Trẻ ở Na-in Sự Đánh Cá Lạ Lùng Lần Thứ Nhứt Sự Đánh Cá Lạ Lùng Lần Thứ Hai Sự Hóa Hình Sự Sống Lại Của La-xa-rơ Sự Dẹp Sạch Trong Đền Thờ 11Đức Chúa Jêsus vào thành Giê-ru-sa-lem, đến nơi đền thờ; đoạn, liếc mắt xem mọi sự chung quanh, thì trời đã tối, Ngài bèn ra, đặng đi tới làng Bê-tha-ni với mười hai sứ đồ. 12Sáng ngày, khi đã lìa làng Bê-tha-ni rồi, thì Ngài đói. 13Vừa thấy đàng xa một cây vả có lá, Ngài đến đó xem hoặc có chi chăng; song, tới gần rồi, chỉ thấy có lá mà thôi, vì bấy giờ không phải mùa vả. 14Ngài bèn cất tiếng phán cùng cây vả rằng: Chẳng hề có ai ăn trái của mầy nữa! Các môn đồ đều nghe lời ấy. 15Đoạn, đến thành Giê-ru-sa-lem; Đức Chúa Jêsus vào đền thờ, đuổi những kẻ buôn bán ở đó, lại lật đổ bàn những người đổi bạc, và ghế những kẻ bán bò câu. 16Ngài cấm không cho ai được đem đồ gì đi ngang qua đền thờ. 17Rồi Ngài dạy dỗ chúng mà rằng: há chẳng có lời chép: Nhà ta sẽ gọi là nhà cầu nguyện của muôn dân hay sao? Nhưng các ngươi đã làm thành cái hang trộm cướp. 18Các thầy tế lễ cả và các thầy thông giáo nghe mấy lời, bèn kiếm cách diệt Ngài; vì họ sợ Ngài, tại cả đoàn dân cảm động sự dạy dỗ của Ngài lắm. 19Đến chiều, Ngài và môn đồ ra khỏi thành. 20Sáng hôm sau, khi đi ngang qua, thấy cây vả đã khô cho tới rễ; 21bấy giờ Phi-e-rơ nhớ lại chuyện đã qua, thưa cùng Ngài rằng: Thầy, coi kìa! Cây vả thầy đã rủa nay khô đi rồi. 22Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Hãy có đức tin đến Đức Chúa Trời. 23Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai sẽ biểu hòn núi nầy rằng: Phải cất mình lên, và quăng xuống biển, nếu người chẳng nghi ngại trong lòng, nhưng tin chắc lời mình nói sẽ ứng nghiệm, thì điều đó sẽ thành cho. 24Bởi vậy ta nói cùng các ngươi: Mọi điều các ngươi xin trong lúc cầu nguyện, hãy tin đã được, tất điều đó sẽ ban cho các ngươi. 25Khi các ngươi đứng cầu nguyện, nếu có sự gì bất bình cùng ai, thì hãy tha thứ, để Cha các ngươi ở trên trời cũng tha lỗi cho các ngươi. 26[Song nếu không tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ không tha lỗi cho các ngươi.] Xem thêm: (Ma-thi-ơ 21:12-22)
Trang Chính
Sách Cựu Ước
Sách Tân Ước
Đoạn KT Thông Dụng
Phép Lạ Chúa Jêsus Làm Truyện Ngụ Ngôn Thánh Ca Tôn Vinh Cảm Tạ Cầu Thay All Rights Reserved 2024 @Kinh Thánh Việt Nam
Powered by KinhThanh.net
|